Home » » Thu đang lạnh

Thu đang lạnh

Written By Unknown on Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2012 | 16:58


 Có ai khoác chiếc áo ấm cho em ngày thu không? Tiếng hỏi khe khẽ của những hàng cây mục đang từng ngày rụng lá. Chiếc áo màu vàng cháy đang từ từ vơi dần trong cơn gió hỗn nhịp, khoác cho cái mặt đường còn đọng vũng nước mưa một tấm vàng xào xạc như tiếng bước chân người. Hàng cây cô đọng một nỗi buồn không nói nên lời, chẳng thể nghe thanh âm rên rỉ vì lạnh mà chỉ có thể cảm nhận bằng một con tim giàu trí tưởng tượng như mùa Thu đang dần dần lột trần cái sắc thái thiên nhiên làm thảm thực vật trở nên lõa thể. Thật kì lạ, những cây nấm sau những cơn mưa Thu mù mịt lại vẫn tươi nguyên và nom lại có chút gì gọi là mảnh dẻ trên những tai nấm, tuyệt không rơi rụng cạnh nào.
Từng đàn chim sẻ đang cuống cuồng mớm từng sợi rơm vàng trên cái mỏ nhắn thoắt lại bay vật vờ trên bầu trời như cố đượm cho hết rơm vào miệng mong kịp xây nhanh cái tổ ấm. Dường như lũ chim cũng đang chịu cái lạnh của Thu về nên chiếc mỏ chúng đôi khi lại làm rơi đâu đó vài sợi rơm như răng người va vào nhau ken két khi lạnh. Một vòng tay cũng chẳng đủ ủ ấm cho đàn gà con đang kêu lên chim chíp, gà mẹ chỉ còn biết dang đôi cánh rộng ôm cho vừa từng đứa con nhỏ cố giương đôi mắt run sợ nhìn ra ngoài trời từ phía trong chuồng như cố mong cái lạnh của tiết Thu thôi đừng đến.
Chẳng còn chiếc áo nào vừa tấm thân gầy này sao?... Cũng chỉ là những lời thỉnh cầu đầy tự do của những cánh chuồn chuồn đang lập lờ bay trên mặt hồ rộng với đôi cánh tơi và trong như chiếc gương đủ màu khi ánh nắng. Chuồn chuồn đập cánh liên hồi như muốn giữ cái ấm cho cơ thể, vỗ đều và nhanh hơn cả những vòng quay của chong chóng. Lời thỉnh cầu của những lời nói bé đang âm ỉ trong những con tim bé thơ dưới những mái hiên trong từng ngày thu mưa lạnh. Cái lạnh ăn vào da thịt và ẩm đi từng tờ vé số còn đang bâng khuâng trên đôi tay. Thu đang lôi đi một guồng quay sống như không mang một linh hồn nào có thể tiết chế được sự bừng lên của những sắc vàng rực như vừa qua một trận hỏa hoạn, nhưng mang trong mình cái lạnh không kịp để trận hỏa hoạn ấy sưởi ấm. 

Mưa Thu đang khiến cho những đứa bé thơ chật vật trong mưa sinh nơi bế tắc của xã hội, để rồi lặng một vài phút để ngẫm lại tuổi thơ đang từng ngày gậm nhấm bởi sự kiếm chác đắp đổi qua ngày. Cái lạnh trong thu như thấm nhuần trong mỗi đứa trẻ thơ vô tội mang hoàn cảnh khắc nghiệt, để rồi thổi vào sắc thái thiên nhiên một chút gì đó lạnh lẽo hơn cái sắc vàng đang từng ngày héo úa. 
TONTIEUTU