Home » , » Gửi anh - tình đầu

Gửi anh - tình đầu

Written By Unknown on Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014 | 05:47


Quá khứ
 
Thời đi học, khi chưa định nghĩa được tình yêu là gì và vì sao người ta lại yêu nhau, em thường nghe nhiều người đi trước bảo rằng: "Tình đầu là cuộc tình sẽ theo mỗi chúng ta suốt quãng đường đời còn lại, là cuộc tình mà dẫu cho năm tháng đi qua có thể xoá nhòa mọi thứ thì nó vẫn sẽ mãi ngưng đọng trong trái tim mỗi người như thuở ban đầu- tinh khôi và trọn vẹn.
 
Anh có biết không? 
 
 
Em đã từng tò mò, tò mò đến nỗi ước gì mình lớn hơn chút nữa để có thể trải nghiệm và hiểu được những điều mọi người nói. Ngây ngô thật anh nhỉ?
 
Và rồi, ngày đó cũng đến, cái ngày em gặp anh- người con trai làm con tim em xao xuyến.
 
Em vẫn cứ nhớ mãi, ngày ấy- ngày em gặp anh, nó cứ đến như một định mệnh!
Ngày anh đến khiến trái tim của một người con gái tuổi 18 lần đầu tiên biết rung động, biết thế nào là cảm giác bồn chồn và nhung nhớ rồi lại hồi hộp mong đợi từng giây, từng phút sao thời gian trôi qua thật mau em có thể "vô tình" lại gặp anh tại một nơi nào đó...nhưng... thật buồn cười vì  khi gặp nhau rồi thì e thẹn chẳng dám đối mặt.

 
Quả thật là định mệnh! Cứ ngỡ là không thể nhưng lại có thể, cứ ngỡ là mơ nhưng lại là hiện thực. Chúng ta lại gặp nhau rồi yêu nhau, nhưng thật tiếc vì mình vẫn không làm nên kì tích.
Em nhớ ngày xưa đó mình từng hùng hồn nói với anh rằng em sẽ chứng minh điều ngược lại, em sẽ cho mọi người thấy không phải mối tình đầu nào cũng tan vỡ thế nhưng kết thúc của cuộc tình của em vẫn là câu nói chia tay. Có lẽ ngày đó em còn quá trẻ con để biết cách giữ chân tình yêu của đó- tình đầu!
 
Anh có biết không?
 
Nhỏ bạn thân của em thỉnh thoảng vẫn hay hỏi: Nếu như thời gian quay trở lại, ngày đó mày sẽ gặp anh Công chứ?" 
Em cười và lặng im nhưng thật sự trong thâm tâm mình em thầm nghĩ: Nếu thời gian có quay trở lại hàng trăm, hàng vạn lần vào cái thời khắc ấy để em có thể lựa chọn thì em vẫn chọn được gặp anh, được bắt gặp ánh mắt và nụ cười khiến con tim em đập loạn nhịp. 
 
Rồi nó hỏi: Có bao giờ mày trách anh chăng? 
 
Em không hề ân hận hay oán trách. Tình đầu của em dang dở, nhiều niềm đau và đầy tiếc nuối nhưng những rung động thưở ấy sẽ mãi là kỉ niệm đẹp, là dấu ấn không thể nào phôi phai và em cũng không hề muốn nó phôi phai theo thời gian.
Có lẽ câu nói "tình dang dỡ là tình đẹp" luôn luôn đúng theo thời gian anh nhỉ? 
Hiện tại....
 
Em và anh - chúng ta đã có hai con đường đi tách biệt. Anh có cuộc sống của anh. Ở phương xa ấy em biết anh đang hạnh phúc bên gia đình và thành công với công việc. Em chúc phúc cho anh. Và nơi này em cũng vậy, em chưa lập gia đình nhưng em cũng hạnh phúc và mãn nguyện với tình yêu mình đang có. Anh ấy yêu thương và dành tình yêu trọn vẹn cho riêng mình em thôi. Công việc của em chưa tốt nhưng em sẽ cố gắng, em tin cô gái tự tin và bản lĩnh như em sẽ làm được.
 
 
Em và anh- chúng ta đã từng nói như thế này : Tình yêu của chúng ta ngày ấy- bây giờ đã là quá khứ, hãy sắp nó vào ngăn kéo kỉ niệm của con tim và đừng bao giờ nhắc lại nhưng...  Xin lỗi anh, xin lỗi vì ngày hôm nay em lại lục lọi lại căn phòng kí ức ấy và viết ra Blog này- Blog đầu tiên em viết về anh- Mối tình đầu sau câu chuyện  CỔ TÍCH “SECRET DAY 16”!!!  em dành tặng cho anh trước lúc chia tay.
Anh- tình đầu! Em vẫn muốn nói với anh một lời cảm ơn và xin lỗi.
P/s: Tất cả đã qua nhưng chỉ xin mãi để tình yêu ngày ấy sống mãi như câu hát anh tặng em : Em mãi mãi sống trong những ngày anh sống".